Rạng đông
Bên kia khung cửa đầy sương đọng
Vầng Dương hồng rạng phương đông
Đón lữ khách
Bụi Thung lũng lá rơi bám dưới chân giầy
Chào Toronto
Ngày mới lên
Đến hẹn
Vũ Thị THiên Thư
Rạng đông
Bên kia khung cửa đầy sương đọng
Vầng Dương hồng rạng phương đông
Đón lữ khách
Bụi Thung lũng lá rơi bám dưới chân giầy
Chào Toronto
Ngày mới lên
Đến hẹn
Vũ Thị THiên Thư
Mưa
Từng giọt nhỏ
từng giọt
nhỏ xuống thành từng nốt nhạc
nhẹ nhàng
thank thót
trong đêm sâu lắng
mưa từng giọt
mưa !!
Vũ Thị Thiên Thư
Bánh lá
Có ai còn nhớ thứ bánh đơn giàn mộc mạc nầy không ?
Khi tôi lớn lên trong vùng chợ quê thì thứ bánh nầy đã không còn thường xuyên hiện diện. Tôi có diễm phúc sinh ra và lớn lên bên cạnh dòng Sông Hậu, nơi được ưu đãi từ các điều kiện sinh sống cho đến tài nguyên thiên nhiên bất tận.
Mùa hè nghĩ học, tôi thường về thăm quê Ngoại. Được đi vào tận kinh cùng nước xoáy, Cờ Đỏ, Ngã tư, Trà Ếch …Bánh lá là thứ bánh đơn sơ trong vùng quê heo hút đó mà tôi được ăn lần đầu tiên .
Rạng ngày, dì mang gạo đã ngâm từ tối qua ra xay. Chiếc cối xay đẻo từ phiến đá xanh, dùng từ bao lâu nay đã bóng lóang như đá mài. Chiếc cối là vật dụng là gia tài luôn sống cùng người nội trợ từ chái lá cho đến nhà bếp khang trang. Chiếc cối xoay đều nhả ra dung dịch bột trắng ngần. Lá mơ trong vườn đã hái và rửa sạch, đâm nát cho vào xay chung với bột gạo. sau đó thì cho tất cả vào bồng vải mịn dùng chính sức nặng của cối đá để dằn lên cho thoát nước ra.
Bọn trẻ chúng tôi có nhiệm vụ ra sau nhà hái lá mít rửa và lau khô. Bột gạo sau khi dằn biến thành khối có màu xám nhạt, dì dùng nước nóng để nhồi bột cho bột mềm và dẽo lại, bấy giờ thì dì dạy chúng tôi viên nắn rồi trét bột vào lá, bột càng mòng thì bánh sẽ mềm và được khen khéo tay. Bánh hấp chin gờ ra ăn với nước cốt dừa.
Chiếc bánh mộc mạc của tuổi thơ trong cuốn phim ký ức là một trong kỷ niệm không phai mờ
Năm mươi năm sau, gặp nhau đất mới, nhìn những chiếc lá mơ tam thể noãn nà, chị bạn hỏi ” Bà có nhớ bánh lá không vậy ? ”
” Có ! ” Thế là chúng tôi cao hứng mang gói bột gạo khô mua ở chợ, cắt một cuộn dây lá mơ, tôi nghiệp cây ổi trồng mùa qua vừa lấy lại sức sau mùa lạnh lá đang ra lá xanh non. Thành quả của hành trình tìm lại tuổi thơ của chúng tôi là những chiếc bánh lá nằm trong dĩa bên cạnh chén nước cốt dừa điểm các đốm hành hương xanh xanh
Các đấng phu quân nhắm nháp chút men bia chờ đợi, sau khi trầm ngâm nếm, anh nầy nhìn anh kia…!!
Vũ Thị Thiên Thư
Những ngày cuối cùng khi Tự do dẫy chết
Day 7 Fri Jan 9 2015 Puerto Vallata
Puerto Valarta là đất của Aztalan Indian vào khoảng 580 BC . Francisco Cortez khám phá ra vùng đất nầy từ 1525 khi cánh quân của ông đi dọc theo vùng núi chạy dài theo bờ Thái Bình Dương, ông vô tình tìm được một trong các vịnh lớn nhất của thế giới. Valarta biến thành hải cảng làm nơi tạm dừng và sửa chữa cũng như tạm ẩn cho tàu bè Tây Ban Nha qua lại vùng biển Thái Bình Dương trong khu vực nầy. Tuy vậy 300 năm sau, năm 1851 thì mới biến thành cảng trù phú nhờ buôn bán muối và khoáng chất. Nhưng thành phố vẫn chưa nổi tiếng thu hút và phát triễn cho đến khi John Huston dùng làm ngoại cảnh cho phin “ The Night Of The Iguana “ in the town on Villarta. Tiếp theo ông cùng với Richard Burton đã mang địa danh của thành phố biển nầy đến với Hollywood bằng cách xây nhà nghỉ mát Vallarta.
Thành phố cảng Valarta vẫn còn giữ lại nét cổ kính với những con đường nhỏ hẹp khảm đá trứng, những con dốc lên xuống theo sườn đồi. tiếng nhạc và lời ca của các ban hát dạo đưa du khách về công viên Malecon nằm sát bờ biển, với sóng xanh bát ngát tựa lung vào rặng núi Sierra Madre, nhìn xuống các tụ điểm như nhà hàng quán xá thương mãi, cuối bãi là Ngọn Hải Đăng El Faro, hiện nay biến thành một quán rượu hình khối tròn với 360 độ nhìn vào vùng vịnh đầy các du thuyền lớn nhỏ san sát nhau, tất cả màu sắc sinh hoạt như một bức tranh vẽ thật tuyệt mỹ.
Cuối điểm phía Nam của công viên Malecon và cũng là biếu tượng của hải cảng Vallarta, đó là Ngôi Thánh Đường Guadalupe, xây từ năm 1903 và trùng tu từ 1987. Có thể nói đây là điểm chính thu hút du khách cũng như dân địa phương. Phía ngoài Thánh đường là hai ngọn tháp và trên đỉnh Vương Miện cao chót vót, [ Xây theo hình tượng Vương Miện của Carlota, là thứ thiếp của Maximilian. ] Bên trong thánh đường vách gỗ trắng đơn sơ nhưng các cửa sồ bằng kính màu và bàn thờ bằng gỗ chạm trổ rất đạp đẽ công phu. Toàn thể nhà thờ thoát ra bầu không khí trang nghiêm, đèn nến lung linh tỏa ánh sáng dịu dàng du khách vào thăm bước chân nhẹ nhàng không muốn làm kinh động khoảng không gian an lành thánh thiện.
Một trong các mối liên hệ mật thiết với Hollywood của thành phố biển nầy là ngôi nhà do Richard Burton mua tặng cho Elizabeth Taylor nằm không xa Thánh đường Guadalupe, từ cửa ra rẻ sang phía trái của con đường Hildago và đi thẳng đến số 446 Zaragoza.
Viếng Puerto Vallarta không thể thiếu các lò sản xuất loại rượu nổi tiếng Tequila, qua các hướng dẫn viên du khách vào tận nơi để biết nhiên liệu cùng cách cất lấy thứ rượu thổ sản của Mexico. Đã ghé thăm cũng không quên nếm ly cà phê của địa phương pha chế với đường mía và quế bột hương vị thật nồng nàn đặc biệt. Một chi tiết khác về rượu Tequila, tin vui cho người bệnh tiểu đường : giống xương rồng Blue Agave dùng để cất rượu chứa một loại mật thực vật giúp cơ thể chống lại béo phì, loãng xương và tiểu đường. Tequila được xem như là chất rượu đều tiên sản xuất ờ Bắc Mỹ, vào thế kỷ thứ 16 ở thành phố Tequila, Jalisco sản xuất hàng loạt từ 1795 do Don Jose Cuervo cho đến bây giờ vẫn còn một trong các tên được nhiều người yêu chuộng.
Vì điạ thế đặc biệt của vùng biển ấm nầy, hàng năm từ tháng mười hai đến tháng tư các loại động vật như cá voi xám, cá voi xanh… tìm về đây làm nơi sinh sản. Vào các tháng nầy, một trong các điểm lôi cuốn du khách theo thuyền nhỏ ra khơi để săn ảnh, những nhiếp ảnh viên tài tử hay chuyên nghiệp đều mong muốn ghi lại được hình ảnh các chàng cá voi khổng lồ bắn những cột nước cao hàng thước cũng như các nàng cá voi xanh đang khoe khoang em bé đẹp của mình, chưa kể đến hình ảnh của từng đoàn Dolphin nối tiếp nhau như những lượn sóng nhấp nhô. Ngoài ra các loài cá nược [ Dolphin ] , hải cẩu , chim chóc…từ miền bắc tụ họp về đây trốn lạnh. Chim chàng bè, hải âu, chim cánh đen, cò trắng… trông chúng đứng im lìm trên mõm đá nhưng không thể hình dung sự khéo léo nhanh nhẹn cho đến khi chứng kiến cảnh chúng đang bay từ trên cao và chúi thẳng xuống mặt nước như mũi tên xé gió, khi chúng ngoi đầu trở lên trên mỏ bao giờ cững kẹp lấy một con cá vô phúc. Nhìn vào đôi mắt trong suốt của chúng, rất khó mà hình dung chúng có thể nhìn thấu suốt mặt nước để thấy được các giống cá đang bơi lội, và chỉ với một chớp mắt chúng đã bay nhanh qua mặt nước để chộp lấy cơ hội bắt mồi.
Puerto Valarta nằm dựa trên sườn đồi, từ trên đinh nhìn xuống bờ cát dài, sóng nước biển xanh biếc, đã qua bao nhiêu thế kỷ, bao nhiêu mùa giông bão, nhưng cuộc sống của người dân vẫn thầm lặng với thiên nhiên, những chuỗi đảo phương tiện giao thông chính là thuyền nhỏ, những bãi biển hoang sơ vắng lặng, nước trong như gương ngọc, tất cả như một khúc nhạc hòa tấu của thiên nhiên diệu kỳ mà chỉ có bàn tay của tạo hóa mới có thể thực hiện được.
Tử giã Mexico, hải trình 1463 hải lý sẽ mang khách về lại vùng Vịnh nổi tiếng Kim Môn kiều một khung cảnh khác, một tâm tình khác .
Vũ Thị Thiên Thư