Kiếp Hoa
Kiếp Hoa
Sinh ra cùng vạn vật
Vì muôn loài đua sắc thắm
Sáng nắng chiều mưa
âm thầm
Một mai hương sắc
giấc nghìn năm …
Vũ Thị Thiên Thư
Kiếp Hoa
Kiếp Hoa
Sinh ra cùng vạn vật
Vì muôn loài đua sắc thắm
Sáng nắng chiều mưa
âm thầm
Một mai hương sắc
giấc nghìn năm …
Vũ Thị Thiên Thư
Mồ côi
Tháng bảy mùa Vu Lan
Ánh trăng võ vàng
Bông hồng trắng và bóng mẹ mênh mang …
Nhựng hình ảnh như từng đoạn phim đi qua không nối kết, niềm đau như dao cắt ” đoạn tâm can ” , Mất Mẹ dù ở tuổi nào thì con vẫn mồ côi , mấy đứa em nhỏ nhắc nhau ” tụi mình bây giờ biến thành mồ côi hết rồi ! ”
Chú than ” bây giờ mấy đứa mồi côi, chú đã tự lâu rồi ! “
Từ bao giờ tiếng mẹ gọi trong văn chương không thân thương bằng tiếng ” Vú ” , tận miền đất phù sa dồi dào mạch sữa nuôi sống ruộng đồng, nuôi sống người dân quê mộc mạc, lớn lên với tiếng đầu môi : Vú
Ngày em Vu Qui, đứa con đầu không sanh ra của Vú đến hát mừng em gái út, chị cả gọi tiếng Ba Vú thật thân thương
Những ngày tháng chắt chiu về thăm , con dù bao nhiêu tuổi vẫn là con thơ dù mái đầu đã hai màu sương muối
Con lớn tưởng mình cao với trời xanh nhưng chunh quanh vẫn chỉ nằm trong vòng tay mẹ. Ngày nghiệm ra cũng là ngày không còn thấy bóng trong cõi đời nầy
Khi nềm đau tưởng như không còn nơi chứa đựng thì mới nhớ lại lời nói của thuờ nào …” Phải đổi tánh tình để người ở lại đừng sầu đau …”
Biết sẽ có ngày chia xa nhưng trong lòng nào đành đoạn ? Biết có ngày sẽ đến nhưng vẫn ngoan cố không chấp nhận chuyện tử sinh …Ngọc đèn dầu lắt lay trong gió vẫn là ánh sáng cuối đường , tắt rồi biết về đâu ..!
Mồ côi .
Vũ Thị Thiên Thư
Khách viếng
Từ bên kia tản mạn
Nhẹ gót chân chim
Xếp cánh hạc dài
Gỏ cửa chào ban mai
Vũ Thị Thiên Thư
Bình minh trên hồ
Vén màn mây
Thỏ thẻ
chào đềm đen khuất dạng
Ngày ơi ngày bình an !
Vũ Thị Thiên Thư
Hồng trạo bãi thanh ba
Tạo hoá diệu kỳ
Đứng giữa đất trời
Xuyên qua khe đá
mong manh
hồng thắm
Kiên Trung
Nắng cháy
Mưa dầm
Cánh rã màu phai
Vẫn một lòng
Sống sót với đất trời
Một nụ kiên trung
Vũ Thị Thiên Thư
Nương nhờ cánh lá
một chút lẻ loi
e ấp nụ hoa
góp sắc
cho đởi
Vũ Thị Thiên Thư
Em đẹp nhất đêm nay
Mượt mà cánh tiên
Trổi Khúc nghê thường
khoan thai ẩn hiện
vũ thị thiên thư
Quỳnh
Thay chiếc áo màu cánh sen rực rỡ
em bỏ bóng tối lại sau lưng
ánh hồng dương muôn thuở
cười cợt với nhân gian
một sắc Quỳnh
Vũ Thị Thiên Thư