Tự Giác Cách Ly

Tự Giác Cách Ly 

Ngày Thứ ba 

 

Face Mask

   Tuần lễ trước, khi Corona Virus còn đang hoành hành bên trời Âu,

_  Sis rảnh thì may một mớ Face mask, bây giờ không tìm đâu ra .

   Quanh quẩn chuẩn bị các thứ để về Ngũ Đại Hồ không tìm đâu ra thời gian để ngồi xuống lấy vải ra cắt cắt may may …

  Chiếc tàu Golden Princess và ba ngàn khách đang có 19 bệnh nhân rút ngắn hải trình đi Hawaii đang lênh đênh ngoài khơi chờ được phép vào vùng Vịnh cập bến. Tin cập nhật từng giờ…như chiếc xe tụt dốc không còn thắng …

    Âu Châu đóng cửa từng quốc gia, Dịch lây lan như vết dầu loang, Italy, rồi Paris…Và cuối cùng Phong toả cả lục địa

    Chuyến đi huỷ, mỗi ngày tình hình khẩn trương hơn.

    Gởi cho Nam Chi và bầy trẻ Face Mask, mang xuống cho Sheila cùng hai đứa nhỏ

_ Em có ba người bạn đang ở Tuyến đầu, đang thiếu thốn, không có Mask là rất nguy hiểm

  Vậy lại đi moi thêm vải tiếp tục cắt may…

   WHO tuyên bố Thế Giới chống Đại Dịch

   Tổng thống tuyên bố tình trạng khẩn cấp Toàn quốc cùng chống lại  Đại Dịch.

   

   Các bạn, hãy góp sức cùng nhau, vải vóc đã đến lúc hữu dụng Cho dù không đúng tiêu chuẩn nhưng cũng góp phần bảo vệ cho đội quân đang chiến đấu với kẻ thù vô hình để bảo vệ chúng ta

Vũ Thị Thiên Thư

Bro gởi Link 

Tự Giác Cách Ly

Tự Giác Cách Ly

Ngày thứ nhì

   Trong vườn sau 

   Đoá hoa Lê tinh khiết

   Như đôi cánh trắng thiên thần 

   Mang hy vọng từ đêm qua

   Ngày sẽ rạng 

  Hãy nở vì ta 

Vũ Thị Thiên Thư

 

Tự Giác Cách Ly

Tự Giác Cách Ly 

Ngày đầu tiên

      Sáng nay thức dậy ,

   Theo thói quen mở TV coi tin tức hàng ngày …

   Nhìn mặt trời ló dạng ,

   những tia sáng hy vọng đâu đó

   Sau sơn mưa dài đêm qua …

   chùm hoa Succulent ngọt ngào nở rộ

   rồi cũng sẽ tàn phai

   như loài ký sinh gây chết chóc kinh hoàng

   hãy ngủ mãi trong đêm không thức dậy

   vĩnh viễn

   tàn phai .

   Vũ Thị Thiên Thư

chớm xuân

 

Đầu năm khai bút

Xuân hiểu khai môn vọng
Vân tiêu y cựu thanh
Đình tiền sổ hoa lạc
Lộ thượng vô xa hành
Khinh phong nhàn thôi diệp
Dã thảo náo trừu anh
Xuân lai xuân hội khứ
Tâm tĩnh vạn sự thành

Vũ Đinh

 

Đang chờ giao thừa bên nầy , đọc Vũ khai bút cảm ngộ ngộ cảm nhen

Mở toang cửa đón xuân ngời
Xanh xanh vẫn một bầu trời xanh xanh
Trước sân hoa lạc lìa cành
Vắng tanh đường xá vắng tanh bóng người
Lá rơi theo gió lá rơi
Nẩy mầm xanh cỏ rợp trời cỏ xanh
Đến chi rồi lại đi xuân
Giữ tâm thanh tịnh an lành tất nhiên

Vũ Thị Thiên Thư

Thằng anh Hai đi Úc Châu

Thằng anh hai đi Úc Châu

   Thằng Anh hai sinh ở Mỹ, lớn lên đi học trường Mỹ, sinh hoạt và làm việc ở xứ Mỹ, nhưng nôm na vẫn được xếp hạng Người Mỹ da vàng cho dù không được nói ra là kỳ thị chủng tộc

   Bà mất hai năm trước ngày cuốn cờ mất nước. Ông em họ của Bà bấm ngón tay  lần tính rồi than với Ba “ Chị mất năm này vào cung Ly , con cháu sau nầy không ở cùng một nơi “ Có nằm mơ cũng không thể hình dung sự việc sảy ra chì một vài năm sau. Từ lúc em gái đi lấy chồng về tận thủ đô, chú đi học trong cái nhà tù mệnh danh cải tạo. Lịch sử đã sang trang, bầy con theo Mẹ lên rừng, bầy con theo cha xuống biển, trôi theo dòng qua bên kia bờ đại dương, vượt xích đạo về phương Nam xa tít …

   Từ thuở thư đi thư về hàng tháng trời, cả gia đình chia nhau đọc từng chữ từng câu, cho đến ngày có thể nghe lại giọng nói từ bên kia đại dương qua đường viễn liên, lầu đầu nghe tiếng còn tiếng mất , nghẹn ngào qua màn lệ. cho đến khi chỉ cần mở màn hình là có thể thấy mặt nhau…

   Địa cầu thu hẹp với những chuyến bay, vậy đó mà mãi bôn ba sinh kế, có bao lần được tận mặt nắm tay ? Dù vẫn nhắc nhở nhau, bên kia bờ đại dương, bên dưới Nam Bán cầu, vẫn còn cô bác anh em …Một ngày nào đó phải gặp nhau

   Bốn mươi năm sau Thằng Anh Hai mới có cơ hội đi thăm Úc Châu và nửa cánh gia đình bên đó 

 

Vũ Thị Thiên Thư

  

Về lại chốn xưa

Về lại chốn xưa

Có bao nhiêu là chốn dừng chân

trong cuộc  hành trình trăm của một đời người

Có bao lần bâng khuâng tưởng nhớ

chốn nơi nào đã đi qua…

điểm nào dừng lại ?

Ngày hôm qua 

đã có bao nhiêu là tiếng cười rộn rã

những chén nâng cùng nhau

trút cho cạn chén tình 

Cảm ơn mảnh đất dung thân

tưởng chừng là mãi mãi 

cảm ơn những vòng tay 

giữ lại cho nhau những thấm tình 

Vũ Thị Thiên Thư

Đi học

 

 Đi học 

   Lên năm, ông Nội dắt vào lớp học khi bầy trẻ nhỏ chunh quanh hãy cón chạy nhảy vui đùa, tắm mưa, thả diều, bắt bướm …Trường học là nổi ám ảnh kinh hoàng của những đứa bé mới cắp sách đến trường. Thầy Cô nghiêm khắc, hình phạt thường xuyên, nhẹ lắm cũng là khẻ tay úp mặt vào tường…

  Đứa ngoại ngày đầu tiên khi đến tuổi cắp sách đến trường, từ rạng ngày, bà và bố mẹ nắm tay chờ bên vệ đường, khi bóng chiếc xe buýt màu vàng vừa ló dạng, hắn vui mừng chân chim tung tăng bườc …

Hắn là đứa bé giàu trí tưởng tượng, hàng tuần hắn luôn dựng lên những mẩu chuyện chunh quanh đề tài do cô giáo đưa ra, lần nào cũng mang giấy báo về với khuôn mặt cười và luôn được bình chọn xuất sắc .

Mẫu giáo qua nhanh , mùa hè qua nhanh…bắt đầu cho hành trình mười hai năm ròng rả, bao nhiêu là thử thách, bao nhiêu điều học hỏi, bấy nhiêu chặng đường sẽ vượt qua …

Vũ Thị Thiên Thư