Bánh lá

IMG_0798

Bánh lá

Có ai còn nhớ thứ bánh đơn giàn mộc mạc nầy không ?

Khi tôi lớn lên  trong vùng chợ quê thì thứ bánh nầy đã không còn thường xuyên hiện diện. Tôi có diễm phúc sinh ra và lớn lên bên cạnh dòng Sông Hậu, nơi được ưu đãi từ các điều kiện sinh sống cho đến tài nguyên thiên nhiên bất tận.

Mùa hè nghĩ học, tôi thường về thăm quê Ngoại. Được đi vào tận kinh cùng nước xoáy, Cờ Đỏ, Ngã tư, Trà Ếch …Bánh lá là thứ bánh đơn sơ trong vùng quê heo hút đó mà tôi được ăn lần đầu tiên .

Rạng ngày, dì mang gạo đã ngâm từ tối qua ra xay. Chiếc cối xay đẻo từ phiến đá xanh, dùng từ bao lâu nay đã bóng lóang như đá mài. Chiếc cối là vật dụng là gia tài luôn sống cùng người nội trợ từ chái lá cho đến nhà bếp khang trang. Chiếc cối xoay đều nhả ra dung dịch bột trắng ngần. Lá mơ trong vườn đã hái và rửa sạch, đâm nát cho vào xay chung với bột gạo. sau  đó thì cho tất cả vào bồng vải mịn dùng chính sức nặng của cối đá để dằn lên cho thoát nước ra.

Bọn trẻ chúng tôi có nhiệm vụ ra sau nhà hái lá mít rửa và lau khô. Bột gạo sau khi dằn biến thành khối có màu xám nhạt, dì dùng nước nóng để nhồi bột cho bột mềm và dẽo lại, bấy giờ thì dì dạy chúng tôi  viên nắn rồi trét bột vào lá, bột càng mòng thì bánh sẽ mềm và được khen khéo tay. Bánh hấp chin gờ ra ăn với nước cốt dừa.

Chiếc bánh mộc mạc của tuổi thơ trong cuốn phim ký ức là một trong  kỷ niệm không phai mờ

Năm mươi năm sau, gặp nhau đất mới, nhìn những chiếc lá mơ tam thể noãn nà, chị bạn hỏi ” Bà có nhớ bánh lá không vậy ? ”

” Có ! ” Thế là chúng tôi cao hứng mang gói bột gạo khô mua ở chợ, cắt một cuộn dây lá mơ, tôi nghiệp cây ổi trồng mùa qua vừa lấy lại sức sau mùa lạnh lá đang ra lá xanh non. Thành quả của hành trình tìm lại tuổi thơ của chúng tôi là những chiếc bánh lá nằm trong dĩa bên cạnh chén nước cốt dừa điểm các đốm hành hương xanh xanh

Các đấng phu quân nhắm nháp chút men bia chờ đợi, sau khi trầm ngâm nếm, anh nầy nhìn anh kia…!!

Vũ Thị Thiên Thư